Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2012

TẬN THẾ--SỰ KIỆN VÀ THỜI ĐIỂM




   Trong năm 2010, nhà xuất bản Tôn giáo Hà nội đã xuất bản tiểu phẩm của Tiến sĩ Christian Phan Phước Lành, người đang cư ngụ ở Hoa Kỳ, với nhan đề: Tận Thế: Sự Kiện Và Thời Điểm.

   Tôi không có ý định bài bác cá nhân Tiên sĩ Phan Phước Lành, nhưng sau khi đọc qua tiểu phẩm, tôi cảm thấy cần phải viết đôi lời để làm sáng tỏ Lời Chúa nói về sự cất lên của Hội thánh, để Hội thánh chung được tỉnh thức kẻo e ai đó sẽ bị bỏ lại trong cơn đại nạn.

   TS Phan Phước Lành viết trong trang 36: “sự cất lên là một biến cố lạ kỳ nhất trong kỳ tận thế. Bởi quyền năng siêu nhiên, Chúa Jesus sẽ cất Hội thánh lên khỏi đất để gặp Ngài trên chốn không trung. Sự kiện nầy sẽ xảy ra trước bảy năm đại nạn....”. Đến trang 42, ông kết luận “Sau khi Hội thánh được cất lên, thời kỳ đại nạn sẽ lập tức đến trên đất. Thời hạn cho thời kỳ nầy là bảy năm”.


Lời nhận xét của tôi:

  1. Bảy năm cuối cùng của thời đại nầy là tuần lễ thứ 70 trong lời tiên tri của Daniel. Thời hạn đó không phải là đại nạn. Cơn đại nạn chỉ xảy ra trong ba năm rưỡi sau, là phần thứ hai của tuần lễ thứ 70 nầy. Chỉ có ba năm rười đại nạn, chứ không có bảy năm đại nạn. Xem Math. 24:21. Khải. 11:2

  1. Đại bộ phận Hội thánh sẽ được Chúa cất lên vào thời điểm gần cuối đại nạn, tức là gần lúc chấm dứt bảy năm cuối cùng. Sau khi Hội thánh ra đi, đại chiến Hạt-ma-ghê-đôn nổ ra.

2 Tes.2:1-3 “1 Hỡi anh em, luận về sự hiện đến của Chúa chúng ta là Jêsus Christ, và sự chúng ta hội hiệp cùng Ngài, chúng tôi xin anh em chớ để tâm trí mình nhạy rúng động, cũng đừng kinh hoảng hoặc bởi tà linh, hoặc bởi lời nói, hoặc bởi bức thơ mạo danh chúng tôi mà nói rằng ngày Chúa gần đến rồi.  Mặc ai dùng cách nào, cũng đừng để họ lừa dối mình, vì phải có sự bội đạo đến trước, và có người đại tội, là con của sự hư mất, được hiển lộ;”

Trong đại nạn, Antichrist đóng vai trò chủ chốt trên trái đất. Điều nầy bày tỏ việc Chúa đến không trung để tiếp rước các thánh đồ, và sự hội hiệp của thánh đồ với Chúa, sự cất lên của đa số tín đồ không thể xảy ra trước khi Antichrist hiển lộ.

  1. “Tôi lại thấy, kìa, một đám mây trắng, trên mây có một vị ngồi giống như Con Người, đầu đội mão miện vàng, tay cầm lưỡi liềm bén.  Có một thiên sứ khác từ đền thờ ra, lớn tiếng kêu Đấng ngồi trên mây mà rằng: “Hãy đưa lưỡi liềm Ngài ra mà gặt đi, vì giờ gặt hái đã đến, mùa màng của đất đã chín khô rồi.”  Đấng ngồi trên mây bèn quăng lưỡi liềm mình xuống đất, và đất bị gặt.”

Mùa gặt của trái đất là dân của Đức Chúa Trời trên trái đất, là các tín đồ trong Christ (1 Cor. 3:9). Khi Chúa đến lần đầu, Ngài gieo chính Ngài như hột giống sự sống vào tín đồ (Math. 133-8, 24). Từ đó, mọi tín đồ tiếp nhận Chúa trở thành mùa màng trên đất. Những kẻ chín trước tiên là trái đầu mùa cho Chúa. Đa số vụ mùa sẽ chín qua sự giúp đỡ của những nỗi đau khổ trong cơn đại nạn và sẽ được thu hoạch, cất lên vào cuối cơn đại nạn.

  1. Khải. 14:12-13, “Đây là sự nhẫn nại của các thánh đồ, là những kẻ giữ điều răn của Đức Chúa Trời và đạo (đức tin) của Jêsus.” Tôi nghe từ trên trời có tiếng nói rằng: “Hãy chép: Từ rày về sau phước thay cho kẻ chết là chết trong Chúa!” Thánh Linh phán: “Phải, họ nghỉ hẳn công lao mình, vì công việc của họ cũng theo họ.”

Hai câu kinh thánh nầy nói về sự nhẫn nại, sự tuẫn đạo của các tín đồ trong đại nạn. Người Do thái giữ điều răn của Đức Chúa trời, còn cơ đốc nhân giữ đức tin của Jesus. Họ sống trong đại nạn.

  1. Khải 14:17-20, “Có một thiên sứ khác từ đền thờ trên trời ra, cũng cầm lưỡi liềm bén.  Có một thiên sứ khác nữa từ bàn thờ ra, là vị có quyền trên lửa, lớn tiếng kêu vị cầm lưỡi liềm bén mà rằng: “Hãy đưa lưỡi liềm bén của ngươi ra và hái những chùm nho của đất đi, vì nho đã chín mùi rồi.”  Thiên sứ bèn quăng lưỡi liềm mình xuống đất, hái nho của đất, và ném vào lò ép rượu lớn của sự phẫn nộ của Đức Chúa Trời.  Lò rượu ấy đạp ở ngoài thành, có huyết từ trong lò ra, lên đến khớp ngựa, dài chừng một ngàn sáu trăm dặm ( 291 Km).”

Sự ép nho nầy ngụ ý sự đổ huyết người ra trong trận chiến Hạt-ma-ghê-đôn, xảy ra ngay sau khi Hội thánh được cất lên—gần chấm dứt đại nạn.

  1. Theo các câu kinh thánh như Lu ca 21:36, Khải 3:10, Khải 14:1-6, có một thiểu số tín đồ đắc thắng, là các trái đầu mùa sẽ được cất lên trước cơn đại nạn. Còn đa số Hội thánh sẽ trải qua cơn đại nạn, vì họ chưa chín sớm hơn.

  1. Lời dạy dỗ “cả Hội thánh sẽ được cất lên trước bảy năm đại nạn” là một loại thuốc bọc đường, ru ngũ thánh đồ, không đúng với lẽ thật trong kinh Thánh.

Minh Khải