Thứ Tư, 4 tháng 1, 2012

SỰ TRỊ VÌ HIỆN HỮU CỦA CHÚA JÉSUS


Bính quyền thần thượng cố hữu của Đức Chúa Trời cai trị trên các nước loài người rất hiện thực và quyền đó được thể hiện trên vua Nebucátnếtsa, bá chủ đầu tiên của thời kỳ các dân tộc đàn áp dân thánh. Qua vua ngạo mạn đó, Đức Chúa Trời chứng tỏ cho địa cầu phản loạn nhìn nhận rằng “Đấng rất cao cai trị trong nước của loài người và Ngài muốn ban cho ai tùy ý” (Đa 4:32). Nêbucátnếtsa chúc tán Đức Chúa Trời rằng: “Ngài làm theo ý mình trong cơ binh trên trời và ở giữa cư dân trên đất”.

Vì “ĐGHV đã lập ngôi Ngài trên các từng trời”, “nước Ngài cai trị trên muôn vật” (Thi 103:19) cho nên từ thời Môise, sau khi lập Vương quốc thần quyền Ysơraên, Đức Chúa Trời cai trị dân Ngài cách trực tiếp qua các nhà lãnh đạo dân Ngài như Môise, Giômê, Đêbôra, Hêli, Samôn. Sau khi dân Chúa chối bỏ việc cai trị trực tiếp của Chúa, họ cầu xin một vua. Từ Đavit và mãi đến ngày Ysơraên vong quốc, đi lưu đày, các vị vua đã cai trị dân thánh cho Đức Chúa Trời sau khi hồi hương, có sự cai trị của các tiên tri và nhất là các thầy tế lễ, mãi đến thời Phao lô, quyền cai trị của thầy tư tế tỏ ra rất kiến hiệu và to lớn giữa dân Chúa.
Khi cuộc gia tể Tân ước khởi đầu, Tân Vương Jésus của Đức Chúa Trời được sinh ra, được giới thiệu và đã tự minh chứng vương vị của Ngài cho dân thánh. Jésus vừa là tiên tri , thầy tế lễ và vua do Đức Chúa Trời bổ nhiệm. Em Ngài là Giacơ nói về Ngài rằng: “Chỉ có một Đấng lập pháp, một Đấng xét đoán, tức là Đấng có thể cứu và cũng cò thể diệt” (4:12). Jésus có cả ba quyền: lập pháp, tư pháp và hành pháp. Cha đã yêu Con, giao hết mọi sự cho Con, vì Con là Con Người.
Như chúng ta rõ biết, dù Tân Vương bị chối bỏ, giết chết, nhưng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài phục sinh và lập Ngài làm Vua trên các vua, Chúa trên các Chúa, Đức Chúa Trời phán trong Thi thiên 2: “Dù vậy ta đã lập Vua Ta trên Siôn là núi thánh Ta”. Đức Chúa Trời lại ban thưởng cho Chúa Jésus một Danh vượt trên mọi danh trọng cả đời này và đời sau, cùng giao cho Chúa Jésus mọi quyền bính, quyền hành, thẩm quyền trên trời, dưới đất và âm phủ. Dù nhân loại không thấy, hiểu và nhìn nhận, vương quyền hợp pháp và hiện thực của Chúa Jésus vẫn là một thực sự trong ngót 2000 năm qua. Dù loài người và hội thánh Đức Chúa Trời có nhìn nhận hay không, thực sự của quyền bính ấy vẫn được thế giới vô hình khiếp sợ và tuân thủ hết lòng.
Chúa Jésus có đang trị vì hiện thực hôm nay trên toàn cầu và nhất là giữa dân thánh chăng? Quyền hành ngài được biểu lộ cách rõ nét hay chỉ có tính cách tượng trưng, một biểu tượng đoàn kết giữa dân Ngài, trong khi đó có những kẻ đang vận dụng ý mình cai quản cơ nghiệp của Đức Chúa Trời?
Sách Sứ đồ khải thị cách rõ ràng Chúa đang trị vì ngày nay. Đoạn 1 câu 1 chép: “Sách trước nhứt (sách Luca) tôi đã thuật về mọi điều Jésus đã khởi đầu làm và dạy” Chúa Jésus đã khởi làm và dạy trong 3 năm rưỡi, Luca chép bây giờ sách sứ đồ chép những gì Jésus tiếp tục làm và dạy đến hôm nay. Rồi đến 1:24 khi cầu nguyện về sự chọn người điều khuyết cho sứ đồ thứ 12, họ cầu nguyện: “Lạy Chúa Ngài biết lòng mọi người”. Câu này có gốc rễ ở Giêrêmi 17. Trong chương đó chép: “Ta Đức Giêhôva, dò xét trong trí, thử nghiệm trong lòng…” và “ngôi vinh hiển được lập lên từ ban đầu, ấy là nơi thánh của dân chúng ta”. Đấng mà chọn Mathia làm sứ đồ là Đức Giê-Hô-Va của Giêrêmi 17, ngôi Ngài đang ngồi đây lập lên từ ban đầu, Ngài biết mọi lòng, dò xét tận trong trí não chúng ta, Ngài đang cai trị hôm nay.
So sánh Sứ 4:33 và Hê 3:6, chúng ta thấy sự tể trị của Chúa Jésus trên nhà Ngài. Theo nguyên văn hai câu này chép: “Ân điển lớn đã ở trên tất cả chúng” và “về mặt khác Christ như Con trên ngôi nhà của Ngài”. Giới từ “ở trên” trong cả hai câu đều ngụ ý sự quản trị. Christ, Con Đức Chúa Trời, là chính ân điển đang quản trị, trị vì trên toàn thể ngôi nhà của Đức Chúa Trời.
Sứ 13: chép: “đương khi họ phụng thờ Chúa và kiêng ăn, thì Thánh Linh phán rằng: “Hãy biệt riêng Banaba và Saulơ cho ta…” Đa số dân thánh nghĩ đây là Đức Thánh Linh biểu lộ thẩm quyền của Ngài, thực ra theo nghĩa đen từ “Thánh Linh” ở đây là The Spirit The Holy – Linh Đức Đấng Thánh. Danh hiệu này xuất hiện 15 lần trong sách Sứ đồ, ngụ ý Chúa Jésus. Vì sau khi phục sinh Ngài trở nên Linh, và Ngài cũng là Đấng Thánh. Xưa kia Ngài đã chọn 12 sứ đồ, bây giờ sau khi thăng thiên Ngài tiếp tục bổ nhiệm và sai phái các sứ đồ khác để kiến tạo Thân thể Ngài.
Thảm thay đại đa số dân Chúa không thấy rằng Con Người Jésus đang làm Vua làm Chúa muôn loài bên hữu Đức Chúa Trời. Là một con người có nhân tính vô tội, vinh hóa, Ngài đã được lập làm Vua, đó là điều đáng kể trước mũi Satan, kẻ chiếm đoạt quyền cai trị địa cầu. Sứ 16:7 thuật lại: “Tới ngang Mysi rồi, họ thử vào Bithini, nhưng Linh của Jésus không cho”. Jésus nói lên nhân tính của Chúa, Ngài êm ái chỉ dẫn công tác từ trong lòng họ, y như lời một người bạn nhắc nhở, ngăn cản chúng ta. Đó là sự trị vì của Chúa Jésus. Có lời hát chúc tán vương quyền Chúa Jésus như sau:

“Ngài đang đăng quang vượt trên Satan,
Ấy do công năng nhục hóa,
Nhận vinh quang, vinh dự Cha ban cho,
Quản trị hôm nay thật rõ
Ôi Christ nay Thân Thể đăng quang rồi,
Tạo khai vương quốc sau này,
Kìa trăm con trưởng đang chiếm ngau báu
Bước vô vinh quang ngày nay”.

Chủ quyền cố hữu, tự trị, phổ quát của Giêhôva. Đấng Tạo Hóa đã giao trọn cho Con Người vinh hóa, đăng quang là Jésus. Nhưng anh em đừng tưởng rằng Ngài ở quá xa, quá cao trên trời, nên quyền hành ấy kém hiệu lực trên đất. Khải tượng ở Êxêchiên 1 chép về bốn chêrubin, các vật sống tổ hợp thành dạng cỗ xe, “trên các vật sống, có hình như cái ngai, trang nó như là bích ngọc, trên hình ngai ấy có hình như người ở trên nó”. Đấy là Con Người ngự trị trên ngai, vận chuyển linh hoạt và tự do trong vũ trụ. Điều lý thú là dù ngai ở trên trời, nhưng “trên đất có một cái bánh xe ở kề bên các vật sống ấy… vòng bánh xe cao và dễ sợ”. Bánh xe trên đất nói lên sự vận hành quyền bính của Christ trên đất. Dù Chúa rất cao nhưng cũng đoái đến người hèn hạ, dù ngai Ngài ở từng trời thứ ba nhưng quyền lực ấy vẫn rõ nét ở đây.
Lần nữa qua sách Sứ đồ anh em sẽ thấy chiếc bánh xe cao và dễ sợ này là Thân Thể đăng quang của Christ, đúng ra đó là các sứ đồ vì đọc sách công vụ chúng ta không thể không thấy quyền bính của các sứ đồ đang cai trị. Đoạn 2:42 chép “sự dạy dỗ của các sứ đồ”. Một phần các sự dạy dỗ đó đã chép thành Tân ước, nhưng anh em có coi trọng các lời dạy dỗ của sứ đồ hôm nay chăng? Anh em sẽ cùng đường và suy thoái thuộc linh nếu khinh dễ chức vụ nói tiên tri của sứ đồ, coi thường lời dạy của các sứ đồ hiện tại. Đọc kỹ chúng ta sẽ thấy các sứ đồ “lấy quyền năng rất lớn để làm công tác Chúa (4:33). Họ có thể đặt tên mới cho anh em, và đặt tay trên anh em để chúc phước và ủy nhiệm công tác (4:36, 6:6). Mọi người thuộc linh đều có tên thánh sau khi chịu báp têm, thế cho tên tục do cha mẹ xác thịt đặt cho.
Các sứ đồ đang cai trị cho Chúa, lắm kẻ không chịu ngồi dưới chơn họ học lời Chúa, chỉ muốn nghe lén từ xa. Điều tồi tệ hơn là có nhiều anh em dùng tiền bạc làm nhục các sứ đồ, để gây sức ép cho tôi tớ Chúa, chớ ít khi mang đến đặt dưới chơn các sứ đồ vì kể rằng đó là một thức hương có mùi thơm, một tế vật được nhận và đẹp lòng Đức Chúa Trời (4:37).
Samuên tự ái, buồn tủi vì dân chúng cầu xin một vua ngầm ý từ bỏ chức vụ ông, ĐGHV an ủi: “chẳng phải chúng nó từ chối người đâu, bèn là từ chối ta đó, hầu cho ta chẳng cai trị chúng nó nữa”. Chúa Jésus từng phán “ai nghe các ngươi ấy là nghe ta, ai bỏ các người ấy là bỏ ta, còn ai bỏ ta, ấy là bỏ Đấng đã sai ta”.
Công khai chống đối hay quỷ quyệt tránh né quyền bính sứ đồ cai trị mình cũng bị kể là từ bỏ Chúa, mà từ bỏ Chúa là từ bỏ Cha, nguồn cội bính quyền. Ai là quyền bính của anh em, và anh em đối xử với họ ra sao, tất cả đều nói lên tình trạng thái độ của anh em đối với sự trị vì của Chúa. Trong khi Chúa ẩn mặt, anh em muốn thóa mạ hay lừa phỉnh, lợi dụng đại diện của Ngài để làm theo ý thần mình là cái bụng thì cũng được thôi (Phil 3:19), nhưng khá nhớ rẳng khi Vua hiện ra Ngài sẽ có phán quyết này về các anh em “còn như những kẻ thù nghịch ta, là những kẻ không muốn ta làm Vua họ, hãy kéo họ đến đây mà giết họ trước mặt ta” – Anh em đừng tưởng câu này chỉ áp dụng cho dân vô tín mà thôi. Đó là án lịnh dành cho mọi kẻ chống đối, bất phục sự trị vì hiện hữu của Chúa Jésus giữa dân Ngài./.