Thứ Bảy, 1 tháng 10, 2011

ĐỜI SỐNG ĐẮC THẮNG - Phần II


III.KHI NÀO CHRIST ĐẾN SỐNG TRONG CHÚNG TA

Chỉ tìm được sự sống đắc thắng trong Christ. Nhưng khi nào Christ đến để sống trong chúng ta? Vào lúc ta đã được cứu. Vào lúc đó ta đã tiếp nhận Christ, vì “ai có Con có sự sống” (I Giăng 5: 12). Nhưng về những nguời đã tiếp nhận Ngài, Ngài đã ban cho họ “quyền bính trở nên các con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin vào danh Ngài” (Giăng 1: 12). Chúng ta tiếp nhận Christ vào lúc chúng ta tin. II Cô 13: 5 chép, “về phần anh em há không biết rằng Jesus Christ ở trong anh em sao? – miễn là anh em
quả không bị loại ra”. Ai là những người không bị loại ra? “Còn kẻ đến cùng Ta thì Ta hẳn chẳng bỏ ra ngoài đâu” (Giăng 6: 37). Chúng ta đã đến cùng Chúa chăng? Vâng, ta đã đến. Nếu chúng ta đã đến cùng Chúa, ta sẽ không có cách nào bị đuổi ra. Vậy chúng ta có gì? Ta có Jesus Christ ở trong mình. Vì vậy, nếu có bất cứ ai nói rằng ta không có Christ ở bên trong mình, thậm chí dầu ta đã tin Chúa, và rằng ta đã tiếp nhận lời của Christ, anh ta đã phạm lỗi lầm lớn. Nếu ta không được cứu, ta nên tiếp nhận Christ, và nếu ta đã được cứu, Christ đang sống bên trong ta rồi.

IV.LÀM SAO ĐỂ CHRIST BÀY TỎ SỰ SỐNG CỦA NGÀI TỪ BÊN TRONG CHÚNG TA

Bây giờ ta biết rằng chỉ Christ có thể đắc thắng. Ta cũng biết rằng Christ đang sống bên trong ta. Hơn nữa ta biết khi ta tin, ta có Christ. Song le, ngày qua ngày ta cứ y như cũ, không có gì thay đổi cả. Ta nên làm gì để cho Christ có thể sống bày tỏ sự sống Ngài từ trong chúng ta? Có hai cách, hay có người khác có thể nói, có hai điều kiện.

Điều thứ nhất phải làm là qui hàng

Thật vậy, Christ ở trong ta. Nhưng nếu ta không cho phép Ngài hành động, Ngài sẽ không hành động. Ta phải qui phục chính mình với Đức Chúa Trời. Sự qui hàng là gì? Qui hàng là không hứa hẹn Đức Chúa Trời rằng ta sẽ làm theo ý muốn Ngài và làm tốt; đó không phải là giao ước với Đức Chúa Trời để làm những gì chúng ta không thể làm. Qui hàng là để cho bàn tay ta nghỉ việc đối với sự sống của ta. Ấy là để cho bàn tay của Đức Chúa Trời làm điều tốt, xấu, công trận, thiếu hụt, quá khứ, tương lai, nan đề, sự sống của ta và chính chúng ta, và hết cả tấm lòng theo Ngài hành động.

Nếu anh em không để cho bàn tay mình ra đi, Đức Chúa Trời không thể sống bày tỏ sự sống Ngài qua chúng ta. Giả như anh em cho người nào đó quyển sách. Nếu bàn tay anh em không trao quyển sách, người kia không thể có quyển sách. Khi anh em đến cùng Đức Chúa Trời, anh em nên thưa cùng Ngài, “con dành cho Ngài mọi sự con có, bao gồm điều tốt, điều xấu của con, điều con ước muốn, điều con muốn, điều con không muốn, điều con có thể làm và điều con không thể làm”. Anh em có muốn làm như vậy không? Nếu anh em thậm chí không muốn làm như vậy, Đức Chúa Trời sẽ không có thể làm điều gì. Anh em có sẵn sàng trao chính anh em mà đã từng thất bại không? Anh em phải chịu trách nhiệm cho bước đi này. Ngày nay Đức Chúa Trời chỉ yêu cầu anh em một điều: trao chính anh em, là tội nhân, cho Ngài.

Qui hàng không phải là hành động trong đó Đức Chúa Trời yêu cầu anh em làm điều anh em không thể làm. Đó chỉ là trao mọi sự bao gồm các điều tốt, xấu, tài năng, các sự thiếu hụt của anh em. Tôi đã đọc câu chuyện về một thanh niên nói rằng anh sẵn sàng làm mọi sự trừ một điều: anh xác định không muốn giảng cho anh em Công giáo. Anh chị em ơi, chúng ta có sẵn sàng trao tấm lòng không sẵn sàng này không?

Có hai loại qui hàng. Một là qui hàng Đức Chúa Trời cho Ngài sử dụng chúng ta, còn loại qui hàng kia là qui hàng Đức Chúa Trời để Ngài làm việc trên chúng ta. Nhiều người nghĩ rằng qui hàng cho Đức Chúa Trời chỉ là cho phép Ngài sử dụng chúng ta. Anh chị em ơi, Đức Chúa Trời đang yêu cầu chúng ta làm một điều: từ nay trở đi trao chính mình ta cho Ngài. Đây là ý nghĩa của việc chết đối với bản ngã. Đây là ý nghĩa của việc được giải phóng khỏi xác thịt. Anh em phải trao chính mình. Anh em có sẵn sàng làm điều này không? Nếu anh em sẵn sàng, anh em sẽ thành công.

Thật rất khó rút tay lại khỏi dân chúng và những gì anh em yêu thích. Tôi có thể chân thành nói cùng anh em: thật rất khó làm điều này. Điều nào đòi hỏi giá cả lớn nhất để từ bỏ sẽ là điều anh em nắm giữ rất chắc. Thí dụ, anh em có thể nhận thức rằng anh em rất thường thất bại trong sự việc tình cảm bạn bè. Nhưng trong chính sự việc này, điều rất khó nói là anh em dâng cho Đức Chúa Trời mỗi bạn bè anh em, điều tốt hay xấu, và xin Đức Chúa Trời giải cứu trong sự việc này. Lại thí dụ khác: giả như anh em cầu nguyện về sự chữa bệnh cho một người mà anh em không biết gì cả về người đó. Rất dễ tin rằng Đức Chúa Trời sẽ giúp đỡ anh ta. Nếu không có ai sắp giúp đỡ anh ta hay chữa lành anh ta, điều đó sẽ không quấy rầy anh em. Nhưng nếu cha mẹ, chồng hay vợ anh em đang bị bệnh, sẽ không dễ giao thác họ cho Đức Chúa Trời. Nếu không ai giúp đỡ họ hay chữa lành cho họ, anh em sợ rằng họ có thể chết. Điều này bày tỏ rằng anh em càng yêu ai đó, càng khó cho bàn tay anh em từ bỏ họ.

Ngày nay Đức Chúa Trời không yêu cầu anh em làm bất cứ công việc tốt đẹp nào. Ngài chỉ yêu cầu anh em giao thác mọi sự anh em có cho Ngài. Anh em đã có các sự thất bại đủ làm cho lòng anh em run rẫy. Tôi đã có một tội lỗi mà mãi đến mấy tháng trước đây tôi đã không thể đắc thắng. Tôi đã không có đức tin nào để giao phó nó cho Đức Chúa Trời. Nó giống như điều này một lần, hai lần, ba lần, bốn lần và thậm chí nhiều lần. Cuối cùng tôi quyết định giao thác nó cho Đức Chúa Trời y như điều đó. Ngày nay, anh em không phải chăm lo về bất cứ điều gì khác. Mọi điều tôi muốn yêu cầu anh em là nếu anh em sẵn sàng giao thác chính mình anh em cách trọn vẹn vào tay Đức Chúa Trời. Hoặc là về một người, thế giới, vài tội lỗi, hay vài sự việc mà anh em không thể từ bỏ, mọi điều anh em phải làm là thưa cùng Đức Chúa Trời “con giao thác cho Ngài những gì mà con không sẵn lòng từ bỏ. Xin hành động bên trong con đến mức độ con sẵn sàng từ bỏ”. Tôi không sợ sự không sẵn sàng từ bỏ ai đó của anh em. Tôi không sợ thậm chí anh em yếu đuối hơn chính anh em 100 lần. Tôi không sợ rằng anh em muốn phạm tội nhiều hơn anh em vi phạm bây giờ. Tôi chỉ sợ anh em không sẵn sàng giao thác chính mình cho sự hành động của Đức Chúa Trời. Anh em có đang sẵn sàng giao phó các người thân yêu anh em, các tội lỗi, các nan đề và những điều anh em không đẹp lòng Đức Chúa Trời cho Đức Chúa Trời không? Điều đó là đúng, thậm chí anh em có đến một ngàn hay mười ngàn sự yếu đuối hay lỗi lầm. Vấn đề hoặc là anh em có sẵn lòng thưa cùng Đức Chúa Trời, “con giao thác mọi sự cho Ngài”.

Qui hàng không phải là tiếp lấy một liều thuốc đắng; không phải là chịu đựng sự chết. Qui hàng chỉ là cho phép Đức Chúa Trời hành động bên trong anh em đến khi anh em sẵn lòng và muốn.

Qui hàng không đòi hỏi anh em làm những gì anh em không có khả năng làm. Đó chỉ là đặt chính mình anh em vào tay Đức Chúa Trời và cho phép Ngài hành động, đến mức độ anh em có thể muốn vâng lời Ngài và từ bỏ mọi sự. Nếu anh em muốn, Đức Chúa Trời sẽ có đường lối. Đức Chúa Trời không lo lắng về bao nhiêu tội lỗi anh em có hay anh em là người xấu xa như thế nào. Đức Chúa Trời chỉ quan tâm lòng anh em có ở trong tay Ngài hay không.

Tóm lại, qui hàng là thuận phục ý muốn của ta; là giao thác chính mình chúng ta vào tay Đức Chúa Trời và cho phép Ngài hành động đến mức độ Đức Chúa Trờicó thể hoàn thành sự đẹp lòng Ngài.

Điều thứ hai phải làm là tin

Sau khi đã qui hàng chính mình, ta phải tin rằng Đức Chúa Trời có thể giải cứu ta khỏi tình yêu, sự lưỡng lự và sự thiếu khả năng của chúng ta. Thi 37: 5 chép, “hãy phó thác đường lối mình cho Đức Giê-hô-va, và nhờ cậy nơi Ngài, thì Ngài sẽ làm thành việc ấy”. Phó thác là qui hàng. Nhờ cậy là tin, kết quả Ngài sẽ làm thành điều ấy. Trong chính mình ta không thể làm điều gì. Khi chúng ta phó thác các đường lối mình cho Đức Chúa Trời, chúng ta tin rằng Chúa đang sống bên trong ta sẽ làm thành việc đó.

Ta có thể nói rằng mình đắc thắng chăng? Ha-lê-lu-gia! Tôi có thể nói rằng tôi đã đắc thắng, vì cớ kinh thánh bảo với tôi như vậy. Đau đớn biết bao khi đức tin ta không lớn như hạt cải. Thậm chí nó không lớn hơn hạt bụi! Nếu ta đã có đức tin, Đức Chúa Trời đã làm việc rồi. Đức Chúa Trời đã chỉ vận dụng môi miệng Ngài khi Ngài sáng tạo các từng trời và trái đất; khi Ngài phán phải có sự sáng, thì có sự sáng. Khi ta có đức tin, Ngài sẽ hành động, vì Ngài muốn hoàn thành công việc của Ngài.

Mấy tuần lễ trước, một anh em đến nói với tôi. Anh bảo cùng tôi rằng anh có ba đến bốn tội lỗi mà anh không thể đắc thắng. Thậm chí lắm lúc anh muốn tự sát. Tôi hỏi anh, “anh có tin rằng Christ có thể cứu anh khỏi các tội lỗi của anh không?” Anh ta đáp, “vâng, tôi tin”. Nhưng lập tức sau khi nói lời này, anh nói, “song le tôi đã cứ vi phạm các tội lỗi này lần nữa và lần nữa. Tôi đã đắc thắng mọi tội lỗi khác, nhưng mấy tội lỗi này vẫn cứ còn hoài”. Tôi cùng với anh đọc La-mã 8: 1 “cho nên hiện nay chẳng có sự định tội cho những kẻ ở trong Christ Jesus”. Sau đó tôi nói cùng anh, “kinh thánh đưa ra một điều kiện cho việc được cứu - ở trong Christ Jesus. Anh có ở trong Christ Jesus không?”. Anh đáp, “vâng, tôi có”. Tôi nói tiếp, “Đúng rồi, vậy xem kinh thánh nói gì: “vì luật của Đức Linh của sự sống đã buông tha tôi trong Christ Jesus khỏi luật của tội lỗi và của sự chết” (câu 2). Anh ta nói, “kinh thánh nói tôi đã được tự do khỏi luật của tội lỗi và của sự chết”. Sau đó tôi hỏi, “anh có tự do không?” Anh trả lời, “tôi không dám nói”. Tôi nói, “đức tin của anh ở đâu?”

Tôi không sợ sự yếu đuối, sự đồi bại hay tội lỗi của người ta. Nhưng tôi sợ một loại người: người không tin lời Đức Chúa Trời. Các lời “đã giải phóng tôi” quí giá biết bao! Lời Đức Chúa Trời nói rằng chúng ta đã được buông tha. Kinh thánh không nói chúng ta sẽ được tự do. Anh em có tin chăng?

Christ đã chết cho anh em. Khi anh em tin Ngài, anh em có sự sống đời đời. Bằng chứng nào anh em có điều này? Há không phải vì cớ kinh thánh nói như vậy sao? Cũng vậy, hôm nay kinh thánh nói, “luật của Đức Linh sự sống đã buông tha tôi trong Christ Jesus khỏi luật của tội lỗi và của sự chết”. Vì vậy tôi đã được giải phóng rồi. Và tôi đã được giải cứu khỏi luật của tội lỗi và của sự chết rồi. Thậm chí, có một trăm, một ngàn hay mười ngàn tội lỗi, tôi đã được giải cứu khỏi chúng tất cả. Thậm chí tôi đã được buông tha khỏi sự chết thuộc linh mà tôi thừa kế từ A-dam.

Anh chị em ơi, anh em có tin lời này không? Anh em có tin rằng anh em được tự do khỏi luật của tội lỗi và của sự chết chăng? Kinh thánh nói rằng anh em được tự do. Nếu anh em tin điều đó, anh em sẽ nói, “Ha-lê-lu-gia ngợi khen Chúa! Lời Đức Chúa Trờinói rằng tôi tự do khỏi luật của tội lỗi và của sự chết!” Anh em có vài tội lỗi hay vài sự bất khiết nào mà anh em không thể đắc thắng chăng? Nếu có, anh em nên biết rằng có một phúc âm dành cho anh em ngày nay. Luật của Đức Linh của sự sống đã buông tha anh em trong Christ Jesus khỏi tội lỗi.

Anh chị em ơi, ta phải thấy rằng qui hàng và tin là hai sự việc liên hệ với nhau. Khi ta đặt hai điều này chung với nhau, ta có sự chiến thắng. Nếu không, ta sẽ có sự thất bại. Không thể đắc thắng suông bằng sự tin mà không phó thác đời sống mình cho Đức Chúa Trời để trao đổi với sự sống của Christ. Dầu ta đã chiếm được mọi sự vào lúc ta tái sinh, ngoại trừ ta vận dụng ý muốn mình giao thác chính mình cho Đức Chúa Trờivà cho phép Christ sống, Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ ép buộc anh em. Tuy nhiên, nếu ta qui hàng suông mà không tin, sự qui hàng như vậy chỉ là một loại công việc chết, vì cớ ta chỉ dự bị suông cho Đức Chúa Trời cơ hội hành động, mà không dự bị cho Ngài cơ hội bước vào ta.

Trước hết ta phải ngước đầu lên thưa cùng Đức Chúa Trời rằng ta đang giao phó mọi sự vào tay Ngài, và thứ hai, ta phải tin rằng Đức Chúa Trời đã hoàn thành mọi sự theo Lời Ngài.

Christ đã mang mọi sự xung đột thay cho chúng ta. Quyền tể trị bây giờ đang ở trên vai Ngài. Ta nên tin vào Ngài theo cách này hàng ngày. Đức tin thì liên tục, còn sự qui hàng thì tức thì; đó là hành động một lần đủ cả. Dầu có một số nguời qui hàng cách dần dần và chậm chạp, không cần thiết để làm như vậy. Chúng ta có thể giao thác mọi sự cho Đức Chúa Trời cách tức thì và ngưng mọi hoạt động của ta từ điểm đó trở đi. Nếu chúng ta đã giao thác, sau đó ta sẽ tin rằng Đức Chúa Trời sẽ khiến Christ sống bày tỏ sự thánh khiết và đắc thắng của Ngài từ bên trong chúng ta. Sự cứu rỗi trước kia của chúng ta đã cứu chúng ta khỏi sự hình phạt của địa ngục. Sự cứu rỗi hiện tại cứu ta khỏi quyền năng của tội lỗi. Không cần làm bất cứ điều gì khác. Mọi điều ta phải làm là giao thác và tin. Tôi hy vọng rằng mọi người chúng ta có thể làm chứng rằng ta đang đắc thắng.

Anh chị em ơi, chỉ có một nhu cầu là tin. Nếu ta không tin, không có gì sẽ hành động. Nếu ta tin, ta sẽ thấy các sự thay đổi. Đức Chúa Trời đã phán, ta chỉ cần ngợi khen và cảm tạ Ngài! Ta chỉ cần tin theo cách quyết liệt và quên lãng các cảm xúc của mình. Đức Chúa Trời đã phán điều đó, và nó là như vậy. Ta chưa bao giờ thấy thiên đàng và địa ngục, nhưng ta tin có thiên đàng và địa ngục. Ta tin có thiên đàng và địa ngục vì cớ Lời Đức Chúa Trời nói như vậy. Nếu chúng ta có thể tin, điều đó tốt đủ; không cần thêm bằng chứng nữa. Chỉ có một bằng chứng – Lời của Đức Chúa Trời. Ta không cần bằng chứng khác. Tôi không cần thấy sự thay đổi nào trong tôi, tôi chỉ cần tin rằng bất cứ điều gì Đức Chúa Trời đã phán là đáng kể. Nếu ta tin, ta sẽ thấy sự thay đổi. Nếu ta không tin, ta sẽ không thấy sự thay đổi.

Lần kia, tôi nói cùng một anh em về La-mã 8: 2. Tôi hỏi anh có tin lời này không. Anh nói anh tin. Tôi hỏi thêm, “Anh sẽ làm gì nếu anh thức dậy sáng ngày mai và lại phạm tội nữa? Nếu anh cứ phạm tội, anh sắp sửa làm gì?” Anh ấy đã không biết nói gì. Anh chị em ơi, nguy hiểm lớn hơn hết nằm trong sự cám dỗ thứ nhất. Sa-tan sẽ nói rằng qui hàng và tin là hư không, rằng chúng ta phạm tội trở lại, và rằng ta không có thay đổi gì cả, ta y nguyên như cũ! Nhưng anh chị em ơi, ta phải cứ lặp lại, đức tin còn sống lâu dài. Nếu nó sống trong ngắn ngủi, nó không phải là đức tin. Về mọi loại sự sống trong thế giới, đức tin sống lâu dài nhất. Các sự cám dỗ có thể đến. Nhưng nếu Đức Chúa Trời phán rằng ta sẽ chiến thắng, chắc chắn ta sẽ đắc thắng, các sự cám dỗ sẽ thất bại. Cách chúng ta đối phó sự cám dỗ đầu tiên chứng tỏ ta có đức tin hay không.

Chúa Jesus đã bảo cùng các môn đồ, “chúng ta hãy qua bờ bên kia” (Mác 4: 35). Sau đó, một cơn bão nổi lên, sóng gió đập vào thuyền, đến nỗi chiếc thuyền gần chìm. Các môn đồ đánh thức Jesus dậy và thưa, “Thầy ơi, Thầy không lo chúng ta chết mất sao?” (câu 38). Chúa Jesus thức dậy, quở trách gió và sóng, gió ngừng lại và có sự êm lặng như tờ. Sau đó, Chúa Jesus quở trách các môn đồ, “Sao các ngươi nhát sợ, không có đức tin sao?” (câu 40). Vì Chúa đã truyền lệnh họ đi qua bờ bên kia, chắc chắn họ có khả năng đi qua bờ bên kia. Thậm chí gió bão có hung tợn hơn nữa, nó không thể chặn đứng họ đi qua bờ bên kia. Anh chị em ơi, điều quan trọng nhất là tin Lời Đức Chúa Trời. Nếu Đức Chúa Trời đã phán điều đó thì đủ rồi. Ta không phải lo lắng về bất cứ điều gì khác.
Watchman Nee.