Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011

MẤT MÁT VÀ KHÔI PHỤC THỂ CHẾ TẾ LỄ


1.      Đức Chúa Trời Chiếm Được Thể Chế Tế Lễ Qua Các Thầy Tế Lễ:

Các thầy tế lễ là những người hầu việc Đức Chúa Trời. Những ai hầu việc Đức Chúa Trời được gọi là thầy tế lễ. Họ có thể làm nhiều việc khác, nhưng không việc nào có thể được coi là sự hầu việc thât. Chỉ một điều là sự hầu việc thật, đó là ở trong đền thờ. Trong Cựu Ứớc có đền tạm. Tiếp sau đền tạm có đền thờ. Bên trong đền thờ có chỗ cư ngụ của các thầy tế lễ. Sách Thi Thiên đề cập 7 hay 8 lần sự việc ở trong Nhà Đức Chúa Trời. Công việc của thầy tế lễ là vì cớ con người mà đi đến cùng Đức Chúa Trời, và vì cớ Đức Chúa Trời đi đến  cùng con người. Để cho Đức Chúa Trời ở giữa loài người, ở với loài người, và tìm sự  an nghỉ ở giữa loài người, Ngài phải có các thầy tế lễ. Chỉ khi nào Đức Chúa Trời chiếm được các thầy tế lễ, Ngài sẽ tìm được chỗ an nghỉ.


2.      Đức Chúa Trời Kêu Gọi Người Itx-ra-ên Làm Vương Quốc Thầy Tế Lễ:

Chỗ ở thánh và thể chế tế lễ là các đòi hỏi gấp đôi của Đúc Chúa Trời. Công tác của các thầy tế lễ là hầu việc Đức Chúa Trời, và nơi thánh là chỗ cư trú cho các thầy tế lễ, đó cũng là chỗ cư trú của Đúc Chúa Trời. Mên-chi-xê-đéc là thầy tế lễ của Đức Chúa Trời. Nhung ông cô độc, không thể làm thỏa mãn Đức Chúa Trời. Những gì Đức Chúa Trời mong muốn là vương quốc thầy tế lễ. Đó là tại sao ngài đã kêu gọi ra một dân, đưa họ qua Biển Đỏ, vào đồng vắng. Mục đích là chiếm lấy cho Ngài một vương quốc thầy tế lễ (Xuất. 19:6). Dưới mắt Đức Chúa Trời, dân Ngài và thể chế tế lễ là một và cùng một điều. Đức Chúa Trời khao khát rằng toàn vương quốc Ítx-ra-ên là một thể chế tế lễ. Khi một người là thành viên của dân Ngài, bgười ấy sẽ là thầy tế lễ. Đây là điều tại sao Môi-se nói cùng Pha-ra-ôn: "Hãy cho dân Ta đi, hầu họ có thể hầu việc Ta" (Xuất. 8:1; 9:1). Mỗi một người của dân Đức Chúa Trời ở đó để hầu việc Ngài. Như vậy mọi người trong họ phải là thầy tế lễ.

3.      Người Ítx-ra-ên Đã Thất Bại, Thể Chế Tế Lễ Trở Thành Đặc Quyền Của Chi Phái Lê-vi:

Kinh luật là chứng cớ của Đức Chúa Trời. Những gì kinh luật ban cho con người là những gì con người phải dâng cho Đức Chúa Trời. Kinh luật là chứng cớ của Đúc Chúa Trời về chính Ngài. Bất cứ điều gì Đức Chúa Trời phán cùng con người, con người phải nói cùng điều như vậy cùng với Đức Chúa Trời. Kinh luật nói rằng con dân Ítx-ra-ên phải là vương quốc thầy tế lễ. Nhưng trước khi kinh luật được chuyển đến tay người Ítx-ra-ên, đang khi nó vẫn còn trong tay Môi-se, người Ítx-ra-ên đã sa ngã và thờ lạy con bê bằng vàng. Sau khi Môi-se từ trên núi xuống, ông truyền lịnh phải giết anh em và chị em ruột của mình. Người Lê-vi đã làm theo những gì Môi-se nói và giết 3000 người. Kết quả là Đức Chúa Trời đã chọn chi phái Lê vi làm các thầy tế lễ (Xuất. 32:1-28,-Phục 33:8-10). Nguyên thuỷ đó là vương quốc thầy tế lễ. Bây giờ chỉ một trong mười hai chi phái được làm thầy tế lễ. Từ thời đó về sau, ngoại trừ  chi phái Lê-vi,không một ai có quyền làm thầy tế lễ. Trong sách Các Quan Xét, thậm chí khi người ta có tiền, họ chỉ có thể thuê ngươi Lê-vi làm thầy tế lễ thay cho họ chứ chính họ không thể làm thầy tế lễ. Trong Cựu ước, một vị vua đã cố gắng làm thầy tế lễ và bị bịnh phung đánh hạ (II Sử 26:16-20). Tất cả những ai hầu việc theo ý muốn riêng của mình, đều sẽ bị đánh hạ. Hầu việc Đức Chúa Trời là đặc quyền.

4.      Trong Tân Ước, Đức Chúa Trời Định Y Hội Thánh Là Vương Quốc Thầy Tế Lễ:

     Những gì người Ítx-ra-ên đánh mất chức tế lễ, ngày nay hội thánh đã chiếm lại. Đức Chúa Trời khao khát rằng hội thánh ngày nay là vương quốc thầy tế lễ. Phi-e-rơ nói rằng chúng ta là thể chế tế lễ nhà vua,và là ngôi nhà thuộc linh (I Phi-e-rơ 2:5). Trong Khải Thị, sứ đồ Giăng nói rằng chúng ta đều là thầy tế lễ (Khải. 1:6). Tất cả vàng và bạc đều dành cho đền thờ và đền tạm, chúng không dành cho bê vàng. Không ai nên thờ con bê, thậm chí con bê vàng. Con người phải học tập thi hành sự xét đoán của Đức Chúa Trời và xử lý bò con vàng. Chỉ nhờ sự xử lý nầy sự hầu việc thiết thực được sản sinh, và chỉ khi ấy "người Lê-vi" sẽ dấy lên.

5.      Hội thánh ngày nay chưa đạt đến mục tiêu của Đức Chúa Trời:

Những gì các hội thánh đang thực hành trong mọi địa phương là sự lỗi lầm lớn lao. Các đồng công không có sự hiểu biết đầy đủ. Trong buổi nhóm bẻ bánh, chúng ta có thể nói rằng mọi người đều có thể mở miệng và đều có thể cầu nguyện. Nhưng trong sự việc hầu việc, chúng ta không thấy mọi người hầu việc. Chúng ta chưa có mọi anh chị em trở thành các thầy tế lễ. Trong các buổi nhóm, điều duy nhất mọi người có thể làm là ca hát. Thực vậy trong nơi thánh các thầy tế lễ đã ca hát, nhưng đó không phải là sự hầu việc duy nhất. Ngày nay, mọi người chưa hầu việc. Chỉ khi nào các thầy tế lễ và dân chúng trở thành một tổng thể, ở đó có hội thánh. Ngày nay sự hầu việc của chúng ta chỉ là sự hầu việc của 3 hay 5 người; nó không phải là sự hầu việc của toàn Thân Thể. Ngày nay, chúng ta đã trở thành quốc gia Do thái, với chỉ một chi phái hầu việc, trong khi 11 chi phái khác dựa vào sự hầu việc của người Lê-vi. Ngoài " người Lê-vi" không ai khác có tư cách hầu việc gì nữa. Nhưng khát vọng của Đức ChúaTrời là toàn Thân Thể phải hầu việc.

6.      Đường lối ngày nay là toàn Thân Thể hầu việc:

Hỡi các anh em đồng công của tôi, bất luận chức vụ anh em có thắng thế thế nào, anh em có ân tứ nhiều đến đâu, anh em mạnh mẽ và hữu dụng thế nào, đang khi anh em còn thay thế chức vụ của các anh chị em khác, anh em là Ni-cô-la! Anh em không chỉ không có gì để khoe khoang, anh em phải thú nhận tội lỗi mình. Sự kỉnh kiền cá nhân không chỉ không có gì để xây dựng hội thánh, thực ra nó phá đổ hội thánh. Đường lối công tác,công việc đúng đắn, là giúp đỡ mọi anh chị em tự mình làm công tác. Đây không phải là hầu việc nhiều hay hầu việc ít. Nhưng là vấn đề mọi người hầu việc. Trừ khi tất cả chúng ta đều hầu việc chung với nhau, chúng ta không phải là Hội Thánh. Đây là đường lối của chúng ta hôm nay. Phải có hội thánh đang làm việc. Phải là hội thánh đang giảng phúc âm. Phải là hội thánh đang cứu hồn người. Dù anh em làm việc giỏi đến đâu, nếu anh em thay thế anh em khác, anh em là Ni-cô-la. Như vậy, với anh em chỉ có một chức vụ, không có hội thánh. Thậm chí nếu anh em là một vĩ nhân mệnh danh thuộc linh hay một nhà giảng Tin Lành phục hưng, nếu anh em không làm cho cả Thân Thể hầu việc, bất luận anh em có làm gì, anh em cũng lỗi lầm.

W. N. 1948.