Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011

CÔ DÂU CỦA CHRIST


Kinh văn: Sáng 2: 18 – 23

Trong sáng thế ký 2: 18 – 23 có hai tiêu biểu: A-dam tiêu biểu Christ, và Ê-va tiêu biểu Hội thánh (Êph 5: 31 – 31).

Ê-phê-sô 5: 25 – 29 nói về mối liên hệ giữa các tín đồ với Christ; Sáng 2: 18 – 23 nói về mối liên hệ của các tín đồ với Đức Chúa Trời.




Trong Sáng thế ký 2 chúng ta có thể thấy một sự khác biệt lớn lao giữa tư tưởng của Đức Chúa Trời và tư tuởng của con người. Đức Chúa Trời phán: “loài người ở một mình thì không tốt, ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó”. Con người đã không nói điều này.

Tư tưởng đã được nhấn mạnh trong kinh thánh là những gì Đức Chúa Trời đã phán. Khi ta khao khát tội nhân được cứu rỗi, ta thường chỉ nghĩ theo hạn định lợi ích của chính tội nhân. Ta nghĩ nếu họ không ăn năn, họ sẽ hư mất và đau khổ, và nếu họ tin Chúa Jesus họ sẽ tiếp nhận sự sống đời đời. Nhưng trong Sáng 2: 18-23, tư tưởng của Đức Chúa Trời thì hướng về Christ, không hướng về con người. Khi các tội nhân được cứu, họ đã được Đức Chúa Trời ban cho Christ- “nhưng người Cha ban cho Con từ thế gian” (Giăng 17: 6). Đức Chúa Trời đã không chỉ ban Christ cho loài người, nhưng cũng ban loài người cho Christ. Đức Chúa Trời đã trình ra một món quà đặc biệt cho Christ, đó là các tội nhân. Chủ tâm của Đức Chúa Trời khi làm điều này là là để làm thoả mãn tấm lòng của Christ.

Mục đích lớn lao cho các tội nhân khi sống trên mặt đất là phải sống cho Christ. A-dam đã không được sáng tạo vì Ê-va, nhưng Ê-va đã được sáng tạo vì A-dam. Cũng vậy, các tín đồ đã được làm nên vì Christ. Vì lý do này, ta nên làm thoả mãn Christ.

Có hai câu chuyện hôn nhân trong kinh thánh. Về một mặt, hai câu chuyện này bày tỏ mối liên hệ trực tiếp giữa Christ và Hội thánh, và về mặt khác, mối liên hệ gián tiếp của Đức Chúa Trời khi ban Hội thánh cho Christ. Hai cau chuyện là Áp-ra-ham tìm kiếm Rê-be-ca cho Y-sác và Gia-cốp cưới Ra-chên khi trãi qua đau khổ dưới tay La-ban. Y-sác đã không biết Rê-be-ca; cha ông, Áp-ra-ham, đã sắp xếp cuộc hôn nhân. Tuy nhiên, đối với Ra-chên, chính Gia-cốp đã chịu đau khổ vì cuộc hôn nhân đó. Nếu Rê-be-ca không tốt đẹp, Y-sác đã phàn nàn với cha mình vì Rê-be-ca do ông tuyển lựa. Dĩ nhiên, chúng ta biết rằng người mà Áp-ra-ham chọn lựa cho con trai ông đã là sự thoả mãn thật cho con trai ấy. Đức Chúa Trời đã chọn lựa Hội thánh cho Christ, và Đức Chúa Trời phải làm cho Hội thánh trở nên sự thoả mãn cho Christ. Theo tâm linh, Ra-chên không thánh khiết, và cô ta ưa đố kỵ. Nhưng Gia-cốp đã không lằm bằm vì cớ ông ta đã yêu Ra-chên và sẵn sàng chịu khổ nhiều vì cớ Ra-chên. Christ vì Hội thánh y như Gia-cốp trong cuộc hôn nhân với Ra-chên, con Đức Chúa Trời đối với Hội thánh như Áp-ra-ham đối với Rê-be-ca trong hôn nhân của con trai ông. Qua bàn tay của Đức Chúa Trời, Hội thánh được ban cho Christ. Chú tâm của chúng ta bây giờ phải là về phương diện của Hội thánh như Rê-be-ca, người đã được Cha Ngài ban cho Christ.

Theo quan điểm của Đức Chúa Trời, Christ như không hoàn bị nếu không có chúng ta, không tốt cho Christ sống một mình, và Ngài còn thiếu điều gì đó nếu Ngài không có các tội nhân. Mục đích của Đức Chúa Trời khi cứu chúng ta thì không phải chỉ vì chúng ta, nhưng cũng vì Christ. Đức Chúa Trời muốn Christ được thoả mãn, hài lòng và hoàn bị. Vì vậy, Ngài ban chúng ta cho Christ. Chúng ta phải nhìn thấy rằng chúng ta đã được kêu gọi không chỉ vì các phước hạnh của riêng mình, nhưng cũng để làm thoả mãn tấm lòng của Christ. Chúng ta có trách nhiệm làm trọn yêu cầu của Đức Chúa Trời. Chúng ta làm thoả mãn Christ đến mức nào thì Đức Chúa Trời cũng làm trọn yêu cầu của Ngài dành cho Christ đến như vậy.

Trong kinh thánh có hai khúc nói về “sự thoả mãn”. Một người kia nói rằng trong những ngày sắp đến, Christ sẽ thấy “kết quả sự khốn khổ của hồn mình, và lấy làm thoả mãn” (Ê-sai 53: 11). Người khác nói rằng “khi (các tín đồ) thức giấc (trong sự phục sinh), (họ) sẽ thoả mãn nhìn xem hình dáng của Chúa (Christ)” (Thi 17: 15b). Nguyện chúng ta có thể làm thoả mãn Ngài.

Chúng ta phải cứu các tội nhân, vì ai có sự sống nên sinh sản thêm sự sống và nên sinh sản ra cùng loại sự sống mà mình có. Lý do mà Đức Chúa Trời đã sáng tạo nên con người và cứu anh ta là vì Ngài là sự sống và Ngài sinh sản cùng loại sự sống như sự sống của Ngài. Tuy nhiên, chúng ta đừng quên rằng mọi điều này đều vì Christ. W.N
--